Chọn chế độ đọc: Sáng - Tối
Ngày lại qua ngày, cuối cùng mùa hè cũng đến. Do buồng nằm trên tầng 2 nên khi ở bên trong tôi thấy không khác gì ở trong lò nung. Sáng, trưa, chiều ánh nắng điều chiếu thẳng vào tường nên nhiệt độ trong buồng lúc nào cũng cao. Mấy hôm nay mọi người trong buồng ai cũng bị mẩn đỏ hết cả người, nhiều ông tưởng ghẻ nên bôi DEP nhưng vẫn không ăn thua, thậm chí còn bị lở loét.
Lúc này chú Khang xuống bảo tôi “cháu xem lọ C 100 viên nén của cháu còn không thì cho các em ( sàn dài ) mấy viên cho hạ nhiệt. Tôi bảo “cháu để trong túi vi phạm rồi, chú bảo anh Kiên lấy cho”. Chú Khang bảo Kiên béo lấy lọ C của tôi, sau đó bảo tổng phủ giã nhỏ thành bột, hòa với nước đường rồi cho những người ở sàn dài uống. Tôi nói tiếp “C của cháu còn nhiều nhưng cháu không uống đâu, chú cứ đưa cho mọi người dùng.” Chú Khang thấy tôi nói vậy thì liền thay mặt mấy người kia cảm ơn tôi. Tôi cũng ngại lắm, nhìn bọn họ sống khổ nên giúp đc chút gì thì cứ giúp, hàng ngày tôi vẫn quẳng thuốc lá thuốc lào cho mọi người bên đấy hút mà.
Thấm thoắt cũng đã gần nửa tháng trôi qua, hôm đấy thầy quản giáo bảo tôi là ngày 30 tôi sẽ hoãn xử bởi vì trại cho cán bộ đi tập bắn súng, thấy vậy tôi liền báo về gia đình là lại hoãn xử.
Sáng 30, tôi dậy từ sáng sớm, hôm nay trời cũng khá mát mẻ hơn so với mọi hôm. Chúng đang tôi tụ tập ngoài hành lang để uống chè và chém gió thì Tuấn xe lồng đột nhiên thông báo :
- Đi xử nhé, có cán bộ cầm còng vào rồi.
Nghe thấy vậy tôi liền chạy ngay đi thay quần áo, trong lòng có cảm giác hơi lo lắng vì đã lỡ thông báo với gia đình hôm nay hoãn xử. Thầy Đ lên dẫn tôi xuống để bàn giao người, lúc này tôi mới nhờ thầy gọi điện báo cho gia đình. Ra đến xe oto tôi cũng nhờ cán bộ dẫn giải gọi điện về báo tiếp, may sao mẹ tôi vẫn đang ở Hn và bà nói sẽ lên tòa ngay.
Đến TANDQ.HM vào khoảng 8h10p, tôi được đưa ngay vào phòng xử. Lúc này tôi nhìn xuống thì không gia đình vẫn chưa đến, bên phía nhân chứng và bị hại vẫn chưa có ai. Tòa bắt đầu làm việc, sau phần mở đầu thì gia đình tôi cũng đã ngồi sau, lúc này chỉ có duy nhất bị hại đến tòa, còn nhân chứng thì lặn mất hút. Phần xét hỏi như ban đầu, tôi trả lời trôi chảy và rất rõ ràng. Thẩm phán hỏi tôi :
- Anh có thể miêu tả tay công chữ T và đầu vam phá khóa được không?
- Tay công chữ T bằng kim loại màu đen, dài khoảng 15cm còn đầu vam phá khóa bằng kim loại trắng dài khoảng 8cm và có hình dáng như chìa khóa 2 cạnh. Tôi trả lời.
- Anh xem mọi người ở dưới đi, tất cả mọi người ở đây có lẽ chưa ai nhìn thấy cái tay công chữ T và vam phá khóa nó như thế nào cả, anh miêu tả được chính xác và rõ ràng như thế thì nhất định 2 thứ đó phải là của anh. Thẩm phán nói.
- Thưa hội đồng xét xử, tôi miêu tả được rõ là bởi vì khi ở CAP tôi đã nhìn thấy cán bộ điều tra đặt những thứ đó lên mặt bàn.
- Thế trong nhà anh có kìm cộng lực để làm gì, có liên quan đến công việc của anh không mà anh lại có kìm trong nhà? 1 hội thẩm nhân dân hỏi.
- Kìm cộng lực không liên quan đến công việc của tôi, khi mới chuyển đến thì phòng tôi bị mất trộm và tôi đã báo công an phường, do đó để gia cố lại khung cửa sổ, tôi mua kìm cộng lực về cắt sắt để hàn thêm vào cửa sổ. Nhưng không may mua phải kìm đểu nên vừa dùng đã bị gẫy lưỡi và hỏng. Hiện tại cái kìm này không thể sử dụng được nữa.
- Kìm anh mua bao nhiêu tiền.
- Thưa hội đồng xét xử, kìm cộng lực nhỏ này tôi mua 100.000đ
Sau khi xong phần xét hỏi, đến phần tranh luận thì tôi lấy cáo trạng ra để đọc giữa tòa :
- Đề nghị VKS trả lời cho tôi là tại sao những điểm mâu thuẫn giữa lời khai của nhân chứng và bị hại không được điều tra làm rõ, điều này đã thể hiện rõ ràng trong cáo trạng. Hơn nữa tay công chữ T và vam phá khóa không phải khám người tôi mà thấy, việc khám người tôi không phát hiện được gì ngoài 3 nhân chứng và bị hại còn rất nhiều người chứng kiến, do đó tôi yêu cầu HĐXX làm rõ việc này. Tôi vừa nói vừa đọc những điểm mâu thuẫn và bịa đặt trong cáo trạng.
- Bị cáo nói không có căn cứ, bị cáo chỉ quanh co chối tội, dựa vào hồ sơ đã thấy rõ lời khai của bị hại và nhân chứng khớp với nhau đã đủ chứng minh bị cáo phạm tội, tôi vẫn giữ nguyên quan điểm bị cáo phạm tội trộm cắp tài sản. KSV nói.
- Lời khai của nhân chứng với bị hại khác nhau rõ ràng, đã thể hiện rõ trong cáo trạng như thế này mà cán bộ VKS vẫn nói là khớp với nhau. Tôi đề nghị KSV giải thích rõ ràng hơn về vấn đề tôi hỏi.
- Tôi không có ý kiến gì thêm. KSV nói.
- Bị hại có ý kiến gì không? Bị hại vui lòng kể rõ lại sự việc ngày hôm đó. HĐXX yêu cầu bị hại nói.
- Sự việc ngày hôm đó như sau….. Bị hại trả lời. ( do không nhớ rõ nên tôi không ghi ra ).
- Thưa hội đồng xét xử, những điều bị hại vừa khai tại tòa khác hoàn toàn so với những gì bị hại khai trong cáo trạng. Tôi đề nghị bị hại giải thích rõ ràng tại sao lại khai như thế. Tôi nói.
- Thưa HĐXX tôi không biết tại sao nhân chứng lại khai không khớp với tôi nhưng tôi khẳng định lời khai của tôi là đúng sự thật. Ngoài ra tôi không có ý kiến gì thêm. Bị hại nói.
- KSV có ý kiến gì không? HĐXX hỏi.
- Tôi không có ý kiến gì. KSV trả lời.
- Tôi đề nghị KSV và bị hại trả lời rõ ràng câu hỏi của tôi chứ không được trả lời chung chung như thế. Tôi đề nghị trước tòa.
- Vấn đề này KSV với bị hại đã không có ý kiến gì, về phần câu hỏi của anh khi nào nghị án xong chúng tôi sẽ có câu trả lời. Bây giờ tôi tuyên bố kết thúc phần tranh luận, chuyển sang phần nghị án. Trước khi nghị án cho phép bị cáo nói lời sau cùng. HĐXX nói.
- Hôm nay tôi ở đây chỉ mong HĐXX xét xử công bằng, trả lại sự trong sạch cho tôi, tôi không phạm tội.
Nói xong thì HĐXX đi vào nghị án, còn tôi ngồi nghỉ giữa tòa. Phiên xét xử ngày hôm nay diễn ra từ 8h10p sáng mà giờ cũng đã hơn 11h rồi, thế mà tôi cảm thấy thời gian trôi qua rất nhanh.
15p sau, HĐXX đi vào, tôi để ý thấy KSV quay sang hỏi 1 hội thẩm kết quả và ông kia trả lời là 15 tháng tù. Tôi thấy thất vọng nhưng kết quả gần như đã được báo trước nên tôi cũng chỉ biết nhẫn nhịn. Lúc này tôi đứng dậy, nhìn thẳng vào thẩm phán NTT và nhếch mép cười. HĐXX tuyên án là do tôi miêu tả được cái tay công chữ T và đầu vam phá khóa nên rõ ràng 2 thứ đó là của tôi, vậy là suy ra tôi có tội. Mức án VKS đề nghị là từ 16 đến 24 tháng tù giam, do bị cáo ngoan cố không nhận tội nên không được hưởng tình tiết giảm nhẹ là thành khẩn nhận tội nên tòa tuyên phạt bị cáo 15 tháng tù giam, bị cáo phải nộp 200k tiền án phí sơ thẩm hình sự, không mất thêm chi phí gì khác, bị cáo có quyền kháng cáo trong 15 ngày kể từ ngày bản án được tuyên. Những vấn đề HĐXX hứa sẽ trả lời sau khi nghị án thì HĐXX bơ luôn không nói gì. Nghe tuyên án xong, tôi đi lên phía bàn thư ký để ký vào bản án thì tôi chỉ nghe thấy thư ký nói 1 câu “ thôi em ạ, tình ngay lý gian, chấp nhận thôi”. “ Em sẽ kháng án” tôi trả lời.
Phiên tòa kết thúc, tôi được dẫn ra ngoài. Lúc này gia đình tôi biếu đội dẫn giải 500k để được gặp riêng 5p. Mẹ tôi nói :
- Thôi con ạ, đằng nào cũng thế rồi, 15 tháng cũng được tết này về. Ở trong đấy giữ gìn sức khỏe nhé.
- Con sẽ kháng án. Tôi tuyên bố.
- Thôi con, kháng án làm gì, bọn nó lại tăng thêm, đừng có kháng án nữa, 15 tháng là được rồi, tết này về ăn tết rồi con ạ.
- Không, dù thế nào con cũng phải kháng án, nếu con không kháng án thì về con sẽ giết bọn kia. Tôi vừa nói vừa bật khóc vì cảm thấy cực kì uất ức. Mẹ tôi cũng khóc theo và khuyên tôi nhưng tôi nhất định không nghe. Tôi quay mặt đi, bước thẳng lên xe thùng, lúc này chị gái tôi dúi cho tôi 1 cái bánh mỳ và 1 chai nước.
Tôi lên xe, trên xe lúc này có 3 người nữa vừa xử xong, chúng tôi nói truyện, hút thuốc và đi về trại. Về đến trại cũng đã gần 12h trưa. Thầy Đ đưa tôi lên buồng, trên đường đi thì thầy hỏi “xử bao lâu”. “Cháu xử 15 tháng thầy ạ”, tôi trả lời xong thì đi vào buồng. Mọi người lúc này đã ngủ, chỉ có mấy người thức thì quay lại hỏi tôi, tôi trả lời, ai cũng thất vọng và chán nản. Nhai vội xong mấy miếng cơm thì tôi liền đi nghỉ. Hôm nay là ngày cuối cùng tôi được ở buồng A3, đến ngày mai tôi sẽ phải chuyển buồng. Bao nhiêu dự định của tôi giờ đã tan thành mây khói.
Tối hôm đó mọi người tổ chức cho tôi 1 bữa liên hoan chia tay, chúng tôi ăn uống rất vui vẻ, đến chiều ngày hôm sau, khoảng 3h, thầy Đ vào dẫn tôi đi xuống buồng có án A1. Thầy hỏi :
- Có kháng án không?
- Dạ thưa thầy, cháu có kháng án.
- 15 tháng rồi thì kháng làm gì nữa. Nhà mày không lo, bọn nó tăng án lên thì sao.
- Cháu nói thật với thầy, cháu không làm thì có chết cháu cũng không nhận. Kể cả kháng án mà bọn nó có xử cháu 36 tháng ( kịch khung ) thì cháu cũng chấp nhận thôi.
- Thôi nghe thầy, đừng kháng án nữa, nốt mấy tháng rồi về, không sao đâu.
- Vâng, có gì để cháu suy nghĩ đã.
Tôi vừa nói vừa bước chân vào cửa buồng A1, lúc này thầy D trưởng khu cũng là quản chính của buồng A1 đang ngồi trong. Thầy Đ quay sang bảo thầy D : “Dân chơi A3 đấy chú ạ” rồi quay đi. Cánh cửa buồng được khép lại, lúc này trưởng buồng và trật tự buồng dẫn tôi đi vào trong hành lang.
BÌNH LUẬN VỀ TRUYỆN