Chọn chế độ đọc: Sáng - Tối
Cuộc sống lại trở lại như bao ngày khác, sáng đi học, chiều phụ hồ, tối phục vụ quán cafê... Tiết sử lớp học sôi nổi ghe cô giáo giảng bài, tôi ngó quanh lớp thấy thằng dũng đang ngồi ngáp dài, cơ hội trả thù đây rồi, hôm trước nó giám bơm đểu tôi trước mặt em phương :shot:
Tôi đứng phắt dậy, cả lớp ai cũng hướng cặp mặt về phía tôi.
- em thưa cô bạn dũng không chép bài.
- ơ ơ :oh: thằng kia.
- ơ a gì, cô xuống mà xem.
Cả lớp ai cũng nhìn tôi với ánh mắt ngưỡng mộ, còn thằng dũng thì lườm lườm tôi, giám trêu ông à.
Cô giáo bước xuống bàn thằng dũng, lật lật từng tranh sách của thằng dũng.
- sao em không chép bài.
- em quên.
- bạn dũng vào sổ đầu bài tội khôg chép bài.
Cô giáo bước lên bàn giáo viên, lật quyển sổ đầu bài rồi cầm bút viết, tôi cười hả hê vì trả được thù, bọn lớp tôi đứa nào cũng nhìn tôi với ánh mắt gưỡng mộ :haha:
- thằng còi ra chơi mày chết với ông.
- thằng này ra chơi phải chém - thằng long nói.
Thằng này được giám dọa tôi à, đã thế anh mày đã ra tay thì làm luôn vài đứa cho chúng mày có bạn.
- em thưa cô bạn long không chép bài - tôi đứng dậy nói.
- long mang sách lên đây.
Tôi ngồi xuống nhìn nó cười hả hê, nó vừa đi vừa gườm gườm tôi, haha vui thật...
***
Trống ra chơi vang lên, cô giáo bước ra khỏi lớp, bọn bạn lại lên bàn giáo viên chém gió, tôi cũng đi lên nhập cuộc cùng.
- thằng hải giám thưa cô giáo, tao giết mày - thằng dũng nói.
- anh em tụt quần nó - long nói.
Tôi tưởng bọn nó đùa hóa ra bọn nó tụt quần thật, chục thằng đè tôi xuống đất, thằng giữ tay, thằng giữ chân, tôi bị bọn nó giữ chặt không nhúc nhích được.
- bỏ tao ra, bỏ tao ra, tao mà thoát được tao giết.
- hahahaha, anh em cởi.
Bọn nó cởi thật, bọn nó cởi thắt lưng của tôi rồibọn nó kéo quần tôi xuống đầu gối, tôi dãy rụa ôi trời ơi, lũ con gái không đứa nào ngăn còn đứng xem nữa, mà còn cười hả hê nữa.
Cửa lớp lại còn mở toang, bao nhiêu con mắt đi qua đều dòm vào bao nhiêu con gái, ôi trời chết em
- lũ con gái nhắm mắt lại, nhìn éo gì, thả tao ra, khôg đừg trách tao :ah:
Tôi hét mỏi mồm mà bọn nó vẫn cười, đám con gái còn bu lại xem, ôi trời bọn đê tiện.
- lũ đê tiện, dê xồm, thả tao ra, khôg tao đồ sát chết giờ, thả tao ra chúng mày tính hấp diêm tập thể à, loan ơi cứu tôi, mấy bà cứu tôi với, còn đứng xem à.
- hahahaha, giám chơi ôg này.
- thôi anh em tha nó.
Bọn nó buông tôi ra, tôi lấy tay kéo quần, thắt lưng thật chặt lại, rồi đi xuống bàn úp mặt xuống, quá nhục.
Huhu tấm thân trong trắng của tôi giờ đã được bàn dân thiên hạ chiêm gưỡng hết rồi, tôi còn đâu giám ra đường nữa đây.
Huhu từ lúc lớn(nhớ là từ lúc lớn) tới giờ có mỗi phương được chiêm gưỡng đóa hoa thuần khiết này, giờ đây cả lớp nhìn thấy, mấy chục cặp mắt đi qua lớp nhìn thấy, thế này tôi làm sao giám ra khỏi lớp đây :haha:
Huhu phương ơi anh có lỗi với em, anh để chúng nó chiêm gưỡng đóa hoa thuần khiết này rồi.
- thằng còi khóc à.
- tao ghét bọn mày, kút - tôi ức chế nói.
- haizz thằng còi có gì phải khóc, lúc tôi bị mất có buồn như nó đâu - con loan nói.
Con này nói như đúng rồi, tôi muốn giữ chỉ để cho mình phương nhìn thấy thôi, vậy mà cả lũ đàn bà nhìn thấy, thế này làm sao sống được đây.
- haizz con loan bà nói như đúng rồi, thằng này gay nó giữ mười mấy năm rồi, chả buồn à.
- lúc tôi bị mất tôi có buồn như nó đâu, mà đây nó chỉ bị cởi mỗi quần.
- chúng mày đứa nào mà trêu nữa, tao :canny: đồ sát chết hết - tôi ngục xuống bàn, nhọ quá khôg giám ngước mặt lên.
- thôi anh em kệ nó, chúng mình ra căn-tin chơi đê.
Bọn nó kéo hết xuống căn-tin, ở lớp giờ chỉ còn mình tôi, lũ đê tiện, xàm sỡ người ta còn không xin lỗi gì, phương ơi anh có lỗi với em.
Tấm thân trong trắng này giờ đã mất rồi, anh cố gắng giữ chỉ để mình em nhìn thấy, nhưng anh không cố gắng được...
Trống trường vang lên, lũ bạn nói chuyện ầm ầm ở hành lang, bọn nó vào lớp lại mở miệng trêu tôi.
- thằng còi khóc lâu thế.
- thôi kệ nó gay mà - hậu lớp trưởng nói.
Nhờ cái vụ này mà 3 tiết sau tôi được nghỉ, cô giáo hỏi thì đám bạn bảo là "nó mệt"
***
Trống trường hết tiết 5 vang lên, tôi lấy cặp ủ rũ xuống sân, đi dưới sân mà được bao nhiêu lời khen.
- hihi cái ôg bị cởi đồ kia.
- ừ đâu.
- kia kia.
- cái ôg bị cởi quần lúc nãy kìa.
- ờ đúng rồi bị tụi lớp nó xúm lại cởi đồ, quá nhọ.
Tôi nhục mặt quá chạy thật nhanh ra khỏi trường, lũ bạn thì cười ầm lên.
Tôi lấy xe rồi phóng đi luôn, cầu mong đừng có ai quay video hay chụp ảnh, chỉ sợ mai trên mạng lại có cái video "thanh niên cởi đồ ở lớp" sợ quá, có thì tôi hết đời trai :sosad:
Về tới nhà, tôi vào bếp pha gói mì tôm, ăn tạm, rồi lên phòng lấy điện thoại nhắn tin phương vào facebook.
Tôi ngồi bàn máy tính, login facebook, vừa vào đã thấy tin nhắn của phương.
- hi anh.
- hôm nay anh bị đám bạn ức hiếp.
- hả, anh bị đánh à, có sao khôg.
- không bị cái khác.
- bị gì vậy đừng làm em lo.
- bọn nó xàm sỡ anh trước lớp, bao nhiêu ánh mắt nhìn thấy, anh tính giữ để cho mình em nhìn, mà không được.
- trời, vậy mà em tưởng gì :boss: làm em lo.
- thấy người yêu bị xàm sỡ mà khôg ghen à.
- hihi có chứ, nhưng mà anh là con trai mà.
- con trai vs con gái khác gì nhau, anh xem trên mạng thấy mấy đứa con gái bị vậy, khóc như điên.
- con gái khác ngốc ạ, hihi.
- thế khôg giận à.
- khôg hihi, bạn bè anh đùa thôi mà, với anh là con trai mà.
Cứ tưởng em tức giận hay gì mà còn cười được nữa, chồng bị hấp diêm khôg an ủi còn cười, đúng là.....
- vậy anh "ấy ấy" với người khác cũng được hả.
- anh giám, anh mà làm vậy đừng trách em.
- ớ bọn kia cởi đồ anh thì em khôg giận, mà anh làm chuyện đó em lại giận chả hiểu gì :ah:
- hứ hai chuyện khác nhau hiểu chưa, chuyện kia là anh bị bạn bè trêu đùa nên em khôg giận cho lắm, còn chuyện kia là chuyện khác.
- khác là thế nào - lúc đó thật sự ngu ngơ chả hiểu gì.
- anh làm chuyện đó là anh không yêu em nữa.
- ừ thế anh khôg làm chuyện đó, thôi anh of đây, bye bye.
Tôi out facebook :haha: lên giường nằm ngủ, chiều dậy đi làm, tối tới phục vụ quán cafê, vậy là hết ngày.
***
Đang ngồi học thì chuông điện thoại tôi reo lên, quái khuya rồi còn ai gọi nữa, tôi cầm máy lên xem ai gọi, phương gọi, có gì mà em gọi đêm thế nhỉ.
- alô.
- ..........!
- alô, sao thế.
- ..........!
- alô
- Ngày hôm nay ta cùng hợp hoan nơi đây.
Mọi người bên nhau ta hát mừng sinh nhât.
Một hai ba ta cùng thổi tắt nến, happy birthday, happy birthday to you.
On this day, all together will be
And we'll all sing for your birthday.
One two three we blow all the candles
Happy birthday, happy birthday to you.
Happy birthday, happy birthday to you.
And happy birthday, happy birthday to you
- chúc mừng sinh nhật, anh.
- ơ hôm nay sinh nhật anh à.
- hihi, hôm nay 8/9 mà.
- ừ nhể vậy mà anh quên, mà sao lúc nãy để một lúc mới ghe vậy.
- em đợi tới 12h mới hát.
- bày vẽ.
- em xin lỗi - giọng phương trùng xuống.
- xin lỗi gì cơ.
- sinh nhật anh, mà em không ở bên.
- ừ.
Hai đứa nói chuyện thêm một lúc thì tôi tắt máy, vừa tắt được 5s thì lại có điện thoại, chị tôi gọi.
- em ghe, có gì mà gọi nửa đêm thế.
- lúc nãy ghe điện thoại của ai mà chị gọi mãi không được thế.
- của phương, chị gọi em có việc gì thế?
- hihi chúc mừng sinh nhật em nha.
- dạ..
Nói chuyện một lúc tôi tắt máy, cất sách tôi lên giường bật quạt ngủ luôn, hôm nay phương làm tôi bất ngờ, với hạnh phúc ghê gớm.
Nhớ mấy năm trước sinh nhật tôi, chị tôi toàn dắt tay tôi đi chơi loanh quanh, thích mua gì bảo chị, chị mua cho, chứ tôi chưa tổ chức sinh nhật bao giờ.
Năm nay có phương, tuy phương không ở bên cạnh tôi, nhưng tôi vẫn cảm thấy hạnh phúc, vì em vẫn nhớ tới ngày sinh nhật của tôi, mà còn đợi tới 12h vừa bước qua ngày mới nữa.
***
5h sáng thức dậy, VSCN xong, rồi xuống nhà pha gói mì ăn xong tôi lên phòng thay đồ, thắt lưng thật chặt, phòng tránh đám đê tiện ở lớp nổi khùng lần nữa.
6h30 tôi phóng xe lên trường, hôm nay tôi cảm thấy vui vẻ hơn bao ngày khác, chắc là vì đêm qua, chị/phương chúc sinh nhật tôi, nên tôi mới vui vẻ như vậy.
Gửi xe, rồi đi vào trường, ôi trời đám ở trường nó vẫn cười trên nỗi đau của tôi, lũ đê tiện này, đứa nào nhìn tôi cười là tôi biết ngay hôm qua nó được chiêm ngưỡng bông hoa tinh khiết này.
- hihi ôg hôm qua bị cởi quần kia.
- haha, nhọ quá, anh gì ơi.
Quá nhọ, bao giờ tôi mới được bọn này tha đây, nhục hơn bao giờ hết, tôi lên tới lớp, hôm nay cửa lớp đóng cửa kín mít, ôi chả nhẽ bọn này nó lại làm trò hôm qua với tôi, sợ quá, thôi không vào nhỡ bị bọn nó làm tiếp, thì mặt mũi tôi rúc ở đâu :adore:
Tôi chạy luôn ra sau trường, thổi bỏ cát ở ghế đá rồi tôi ngồi xuống.
Sau trường nhiều cây, mát rười rượi, cho tôi ngôi đây tới hết tiết tôi cũng cam lòng.
Tôi nằm xuống ghế đá, mắt nhắm lại, hưởng thụ không khí trong lành, từng cơn gió nhẹ nhẹ cứ thổi vào người tôi, ngày sinh nhật tuyệt vời :gach:
Tôi ngủ lúc nào không hay, đang ngủ thì bị một bàn tay lay lay người dậy, tôi mở mắt dậy xem đứa nào giám phá giấc ngủ.
Mở mắt thấy một đứa con gái, tay nó đang chạm vào vai tôi lay lay.
- gì thế.
- sao ông ngủ ở đây, khôg vào học à.
- hả ừ - tôi ngồi thò tay vào túi quần, rút điện thoại ra xem, ôi trời 8h10p, ngủ quên muộn rồi, tôi cầm cặp xách đứng dậy chạy luôn, vừa chạy được vài bước thì tôi đứng lại nghĩ "đằng nào cũng vào tiết 2 rồi, chắc cũng bị cô giáo ghi vào sổ đầu bài là bỏ tiết or nghỉ không phép rồi, thôi nghỉ luôn, vào học làm gì, lỗ" :gach:
Tôi lại ghế đá ngồi, con bé kia cũng đang ngồi đấy, cặp sách của nó để kế bên, con này tính không vào học hay sao, con gái mà men gớm.
- ê không vào học à.
- không tôi nghỉ luôn tiết này.
- men dữ.
- hihi, nhìn ôg tôi quen lắm.
- nhìn bà tôi chả quen tẹo nào.
- à ông là người hôm qua bị lớp cởi quần phải không, hihi.
- hơi ngại rồi nha - con này vô tư gớm, mới gặp nhau mà nói chuyện như thân mấy năm rồi, mà tôi cũng hơi cay, giám cười lên nỗi đau của người khác, tức quá, đời tôi chả nhẽ tàn từ đây :shot:
- ông tên gì.
- hải.
- tôi tên linh.
- ừ...
- mà ôg cũng đi muộn à.
- khôg tôi đến từ 6h30 chán nên ra đây ngồi, bà cũng đi muộn à.
- ừ, tôi nhảy ở tường kia kia - nó chỉ vào cái tường ở cuối góc trường.
Con gái con lứa gì mà trèo tường, chả ý tứ gì, mà con khoe nữa, có cái việc trèo tường làm như tự hào lắm.
- êu thế bà bao nhiêu tuổi.
- tôi học 12 nha bằng tuổi đấy.
- ừ.
Tôi và nó ngồi nói chuyện một lúc nữa thì trống vang lên :brick: tôi cầm cặp chạy luôn, chả cần chào tạm biệt, hay ôm hôn gì cả.
Từ dưới sân nhìn lên tầng thấy bọn đàn ông ở lớp đang đứng ở hành lang, thằng long nhìn thấy tôi hét lên, rồi tất cả bọn nó chạy vào lớp, đóng hết cửa lại, thôi rồi chuồn tiếp, lên lớp có mà đời em hi sinh.
Bọn ác ôn, thấy người ta lành, dở trò ức hiếp, được một lần rồi còn thèm lần hai, tôi chạy ra sau trường, thấy con linh vẫn ngồi đấy, con này tính bỏ luôn hôm này à.
- ê không vào lớp à - tôi ngồi xuốg ghế.
- hết ra chơi thì vào, tưởng ông vào lớp rồi mà sao lại ra đây nữa.
- vào lớp nóng lắm, ra đây ngồi cho mát.
- ừ hihi.
Trống vang lên, tôi sách cặp chạy lên lớp, ở dưới sân tôi nhìn lên lớp thấy cửa lớp mở, thôi kệ cứ vô, bỏ 3 tiết nữa có mà hi sinh.
Tôi bước vào lớp, chả cần ai nói, tôi hét lên.
- này chúng mày mà giám làm như hôm qua, tao báo công an nha.
- ơ thằng này đi đâu giờ mới về, anh em sử nó, tụt quần nó.
Ôi trời, tôi đang tính chạy thì bị bọn nó giữ lại, huhu chả nhẽ em lại bị sao, trời ơi.
- thôi mấy ông kia đừng nghịch nữa - con loan nói.
bọn nó buông tôi ra, tôi đi lại bàn ngồi xuống, bàn sách ra, rồi đột nhiên có cái hộp gì để bộp phát xuống bàn rồi cả lũ hò hét lên.
- chúc mừng sinh nhật em còi.
cái gì đây bọn nó tặng quà cho tôi, giờ tôi mới hiểu được tại sao bọn nó lại đóng cửa kín mít, thì ra là để làm tôi bất ngờ.
- cảm ơn, cảm ơn, chúng mày làm tao xúc động quá, tao mở quà nha.
- mở đê, hihi.
- hahaha.
Tôi biết thừa trong hộp này có gì rồi, lớp tôi có một phòng trào là, đến ngày sinh nhật của ai thì tặng người đó một hộp bờ vờ sờ, gái hay trai cũng thế hết, lớp tôi toàn đứa bựa nên bọn nó chả ngại gì, tôi mở ra, :gach:có mỗi cái bé tí mà bọn nó để vào cái hộp dõ to, làm như quà to lắm không băng, đúng là món quà đơn sơ nhưng chứa chan tình thương bạn bè
- lũ điên, tặng tao cái này làm gì.
- này mày thích chê à tụi tao góp tiền mua đấy.
- cái hộp này, mỗi thằng góp 1k à.
- hêhê bọn tao lấy ở nhà con loan.
Cô giáo vào lớp, bọn nó giải tán, trong lớp bọn nó cứ nói với tôi là "thằng còi vui nha, ngon mày"có cái hộp này, mà làm như tặng được cái gì chục tỉ.
3 tiết chôi qua nhanh tróng, cái hộp kia, tôi lựa thời cơ không ai biết, nhét vào cặp con ngồi cùng bàn, coi như làm từ thiện vậy :bye:
BÌNH LUẬN VỀ TRUYỆN