Chọn chế độ đọc: Sáng - Tối
Tháng 1/2011: Chuyện với bếp
Như đã đề cập ở chap trước, em mò vô bếp là vì gái. Ô vâng, đàn bà đúng là niềm đau, là nguyên nhân vạn nỗi sầu.
Cho tiện xưng hô, em sẽ gọi cô ấy là mét rưỡi nhé, tại cao chẵn 1m50 , thực ra còn 1 biệt danh nữa là "gà con", nên bọn em vẫn hay ghẹo nhà hàng có gà con 50 cân.
Qui trình của nhà hàng SQ1 diễn ra như sau: khách vào, hostess sẽ chào khách và đưa khách vào bàn mà họ đã đặt, trên đường đi, thường các cô hostess này có giọng nói ngọt và dễ thương (nếu nghe qua điện thoại, ngọt và ảo đừng hỏi). Vào đến bàn, hostess sẽ kéo ghế mời khách ngồi và nhường phần còn lại cho bồi bàn, bồi bàn sau khi nhận khách, thường sẽ giới thiệu menu, và thông thường thì sẽ có khoảng vài phút chém gió với khách, khoảng vài phút này ngắn nhưng mức quan trọng thuộc dạng critical, vì căn cứ vào vào vài phút này mà bồi sẽ ước lượng "trình"của khách đặng còn thi triển công phu. Mặc dù bồi gặp ai cũng niềm nở, nhưng không phải khách nào vào ăn cũng được tiếp đón như nhau đâu. Cái câu "chúng tôi đối đãi với tất cả khách hàng ngang nhau" chỉ là sự ảo tưởng thần thánh mà dân trong nghề hay mang ra ve vuốt khách hàng thôi. Chap sau em sẽ chi tiết hơn về cái này.
Sau khi order xong, khách được free một phần bánh mì đen homemade,bánh mì ăn trong nhà hàng bao nhiêu có bấy nhiêu, nhưng nếu order về nhà là 200k/ổ , đời không gì miễn phí đâu, còn bồi sẽ ra máy tính và order đồ ăn của khách. Giấy order được chuyển vào bếp để nấu. Tại quầy ra đồ ăn của bếp, sẽ có 1 nhân viên nhà hàng làm nhiệm vụ kiểm soát đồ ăn, vị trí này được gọi là food caller. Việc của food caller là kiểm tra xem đồ ăn có ra đúng như order hay không, có lên đúng thời gian hay không, có đầy đủ đồ trang trí hay không, v...v... Food caller là người toàn quyền quyết định xem đồ ăn có đủ điều kiện để mang ra bàn của khách hay chưa? Hay phải chờ thêm, hay thậm chí là phải làm lại phần mới. Sau khi đồ ăn đầy đủ, food caller sẽ chuyển đồ ăn lên cho bồi, và bồi sẽ phục vụ tại bàn cho khách.
Như vậy, các bác có thể thấy, toàn bộ quá trình phục vụ đồ ăn, chủ yếu chỉ có food caller là giáp mặt bếp nhiều nhất. Cho nên, nói nhân viên nhà hàng và bếp chửi nhau thì hơi quá, chủ yếu là ông thần food caller với bếp chửi nhau là chính Oh yeah, 1 thằng food caller cân cả team bếp 5-6 thằng Mấy đứa bồi lâu nhâu còn lại chỉ gọi bu vào chửi ké thôi
Lại chuyện của em, em để ý mét rưỡi lúc mới vào nhà hàng, nhưng thời gian đầu vì có quá nhiều thứ để lo, nên em gần như không để tâm vào chuyện đó (làm công nhật thì cái ví mới là ưu tiên hàng đầu ). Sau khi được lên chính thức, em được phân công đứng ở vị trí food caller khá nhiều, phần vì em rành đồ ăn, phần vì nhà hàng lúc đó thiếu nam, mà chỉ có nam mới đứng quầy food được. Đứng vị trí food caller, em có nhiều cơ hội chém với bếp về đồ ăn, nhìn cách họ trang trí và hoàn thiện món, biết nhiều thứ về phong cách ăn uống. Nói nôm na, em nấu thì dỡ, nhưng nhìn vào thì biết ai là đầu bếp giỏi . Được một thời gian, em bắt đầu bị ấn tượng bởi kỹ năng của mét rưỡi .
Mét rưỡi là đầu bếp của bếp âu, chủ yếu đảm nhiệm việc đứng bếp nướng. Nướng kiểu âu chắc nhiều bác biết, nó chia ra nhiệt độ từ rare đến welldone (chưa kể ở giữa các khoảng còn có nhiều mức nhiệt độ khác nữa cho thịt). Nhiều đầu bếp khi nướng kiểu âu, thường hay giắt cái cặp nhiệt độ trên tay áo, để đo nhiệt độ trong tâm miếng bò. Nhưng ở hyatt, bếp nó không dùng cặp nhiệt độ đâu, mỗi đứa có một cái xiên nhỏ bằng thép, mỗi lần kiểm tra, họ xiên vô miếng thịt xong rút ra rồi chấm cái xiên đó lên mu bàn tay để xem cái xiên nó nóng như thế nào, từ đó suy ra miếng thịt đang ở độ nào: rare hay med-rare hay med... Lão nào bá đạo hơn nữa thì chả cần xiên chi sất, lấy ngón tay chọc chọc vào miếng thì để kiểm tra độ cứng rồi suy ra miếng thịt ở đâu. Còn bếp có thằng bếp trưởng Soren là thánh cmn luôn, nó dòm dòm (không thèm rờ vào) là nó biết miếng thịt nướng tới đâu.
Mét rưỡi không đạt được trình thánh, nhưng được cái có trí nhớ tốt, đặt thịt lên vỉ nướng là nhớ chính xác đã nướng miếng đó bao lâu (mỗi loại thịt có thời gian nướng khác nhau cho mỗi độ chín khác nhau, mà nhớ và canh chừng hết nhiêu đó thôi thì cũng thuộc dạng cộm cán cmn luôn rồi).
Em không biết chổ khác bếp thế nào, chứ nhân viên nữ làm bếp ở nhà hàng SQ1, nhiều người xinh lắm, mà phải thay đồ ra ngoài, chứ mặc bộ đồ bếp thì trông nó đụt đụt như ngỗng đẻ. Các bác tưởng tượng thế này, trong nữ nhà hàng mặt hoa da phấn, thì nữ trong bếp lại mặc bộ đồ rộng bùng nhùng, đội cái nón bếp sụp che gần nữa cái đầu, mặt mày lúc này cũng đỏ gay vì nóng, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, nhăn nhó vì khói bếp.Cho nên, đứng ngoài mà nhìn nhân viên bếp nữ thì dễ nhầm tưởng toàn crocodiles. Nhưng chỉ cần thay đồ, tô ít son lên rồi ra đường thì nhiều thím khéo quẹt nước bọt chả kịp.
Nói về quan hệ giữa em với mét rưỡi, thực ra, nó khởi đầu cũng không ngọt lành gì cho cam. Như đã nói, food caller chửi lộn với bếp như cơm bữa, hiển nhiên, em cũng chửi lộn với mét rưỡi như cơm bữa. Chủ yếu là do chiến tuyến bên bếp thường muốn đồ ăn đẩy ra bàn khách cho nhanh (nếu không sẽ nguội), còn em thì lại phải đợi cho đủ món mới đi được (bếp có nhiều quầy riêng, mỗi quầy 1 món nên không phải lúc nào đồ ăn lên cũng đồng nhất). Tuy nhiên, công việc là công việc, chửi lộn vậy chứ hết giờ làm lại rủ đi nhậu nhiệt tình. Chỉ có điều là mét rưỡi trong bếp nóng nảy (chắc do ảnh hưởng nhiệt độ), chớ ra đường dễ thương lắm, dễ thương thiệt ấy.
Đứng gần quầy bếp, lúc đông thì chửi lộn, nhưng lúc vắng em lại hay cà khịa hỏi linh tinh. Mét rưỡi hay chỉ về các loại nước sốt ăn kèm với bò, mỗi loại sốt thành phần thế nào. Cuối giờ vẫn chiêu cũ, "đổi dầu lấy lương thực", mét rưỡi không uống rượu, nhưng biết em thích món cải spinach sốt kem. Câu quen thuộc mỗi tối thường bắt đầu "êh... Tối nay có ăn gì không?" Và em trả lời "Cải sốt kem đê, thế có uống gì không".
Câu chuyện của em với mét rưỡi cứ đều đều ngày qua ngày như thế, đầu ca vào chào nhau hí hửng, vừa mở cửa nhà hàng rãnh rỗi lại hỏi thêm kiến thức về bếp, đến lúc khách đông lại chửi nhau ỏm tỏi, cuối ngày dọn nhà hàng mét rưởi cho em đồ ăn, và rãnh thì đi nhậu. Đến một ngày, em quyết định phải mời mét rưỡi đi chơi riêng mới được.
BÌNH LUẬN VỀ TRUYỆN