Chọn chế độ đọc: Sáng - Tối
Chap 15 Thật không thể tin nổi
Chào các thím sau mấy năm vắng bóng em đã quay trở lại
Những tháng ngày ở bệnh viện là những tháng ngày buồn chả có chuyện nào vui kể cho mấy thím nghe. Thôi thì trót gõ rồi thì gõ nốt phục vụ mấy thím nha. Chuyện có yếu tố 18+ đề nghị không đọc lúc nửa đêm.
-----
Vài ngày sau...
Tôi tỉnh được một lúc rồi, nhưng quay sang nhìn em ngủ. Em mặc cái áo ngủ mỏng tang đã thể còn no bra (không mặc áo ngực). Nhìn kích thích vồn, thằng em của tôi cũng phải ngóc đầu lên chào buổi sáng.Cố dặn lòng mình không để những ý nghĩa đen tối len lỏivào đầu, không được làm vẩn đục tấm thân trong sáng của em. Chỉ là suy nghĩ thôi nhưng tôi không được phép, ng ta như thế sao mày cứ như con quỷ vậy.Nhưng buổi sáng là buổi mà sinh lý cao nhất nên ngóc thì cứ ngóc thôi. Em vẫn cố rúc rúc vào ngực tôi như con mèo con. Thỉnh thoảng tay chân có động chạm tý nhưng là từ phía em thôi. Chứ tay tôi đau bỏ mẹ có làm ăn được gì đâu :sosad: Thực ra là có, đó là nghịch tóc em, tôi quấn tóc em quanh ngón tay rồi đưa lên mũi ngửi thôi, nói chung là tôi bệnh hoạn vl, sở thích quái đản vãi.
Có thể đọc đoạn này các thím sẽ nghĩ em là một đứa con gái dễ dãi, thứ nhất không mặc áo ngực, thứ 2 lại nằm ngủ với trai đẹp :gach:.. Nhưng với em thì sống theo kiểu Tây...Tựu rồi những chuyện như vừa rồi là bình thường, mặc áo nhiều thì ung thư vếu chứ báu bở gì đâu, mà theo điều tra của em thì đại đa số những đứa người yêu em chả mặc mấy, một là bọn người yêu em nó thế, 2 là kiểu nó phải vậy, Thôi lan man vl, quay trở lại nào
Mấy ngày nằm viện em quanh quẩn bên tôi suốt, thỉnh thoảng có chạy về qua nhà Bác lấy quần áo để tắm, còn cơm thì em đi chợ gì nhỉ Long Toòng hay Loong Toòng gì gì đấy, em nhớ là cái tên nghe quái quái vl, Bác nào ở Hạ Long vào xác nhận em cái nhé! Xong xuống căng tin nhờ nhà bếp nấu hộ, chả biết em nấu hay nhà bếp nấu. Nhìn chung ăn cũng được, hoặc có thể tôi dễ tính như cave, không quan trọng việc ăn uống. Nghĩa là cho gì ăn đấy, bảo gì làm đấy. :sogood:
Em vẫn nằm ngủ ngon giấc bên tôi, đến 7 giờ hơn thì tiếng chuông báo hiệu giờ làm bệnh viện bắt đầu . Ở bệnh viện này, có cái nhạc chuông báo thức dậy như kiểu trong quân ngũ ý, muốn ngủ thêm tý nhưng nó réo cho bằng dậy, Loa thì ngay đầu giường. Tôi lay lay người em.
- Thôi dậy đi em!
- Kệ! Cho em ngủ thêm tý nữa.
- Ngủ gì nữa, dậy đi ăn sáng , anh đói rồi!
- Hức... Em ngáp dài cái tỏ vẻ nũng nịu...:adore:
Vệ sinh cá nhân , tắm rửa thơm tho xong em cũng mang đồ ăn về. Từ ngày ở bệnh viện thành ra nghiện món bún tôm ở đây, ăn ngon cực các thím ạ! Thím nào có dịp về Hạ Long ăn món này đảm bảo phê luôn. 2 đứa bây giờ thân đến nỗi ăn cùng nhau, ngủ cùng giường luôn :sexy: Tình cảm 2 đứa giờ cũng thân hơn trước rồi, em cũng chẳng tôi tôi cô cô với em làm gì cho mệt. chuyển mẹ sang anh em cho nó kiểu HànQuốc luôn Upa.... Đến tầm 8h em nhận được cuộc điện thoại. Em quay sang bảo tôi:
- Anh chắc em phải quay lại Hà Nội, giải quyết tý việc.
- Ừ! Có việc thì em cứ về trước đi, anh đợi cắt chỉ xong thì về.
- Anh nhớ ăn uống đầy đủ nhé, em xuống dặn nhà bếp nấu nướng cho anh đầy đủ rồi đấy. Mấy hôm nữa em lại xuống.
- Chả cần đâu, anh ăn uống thế nào chả được, Em cứ giải quyết xong đi. Oke?
- Vâng! Cần gì anh cứ gọi bác em sang nhé! Thôi nhớ giữ gìn sức khỏe đấy, ngoan cuối tuần em có quà.
- Good bye! I’m fine....:sogood:
Tôi nghĩ bụng Em về cũng đúng thôi, xin mẹ đi có mấy hôm mà dây dưa sang gần tuần rồi, còn phải về đi học nữa chứ. Em về tôi lại xuống chơi cờ với mấy ông bệnh nhân bên khoa Đông Y. Mấy ông này già có trẻ có, nhưng cờ cũng thuộc trình gà thôi, Tôi bắt nạt suốt. Miêu tả qua qua cho các thím biết chỗ em chơi là chỗ cái ghế đá giao với 2 khoa, bên cạnh là cái cây cổ thụ to, cành lá sum xuê nên chỗ đấy mát nên mấy an hem hay ngồi với nhau.Giữa là khoảng sân chơi cho mấy ông như tôi, mà trên phòng tôi có thể nhìn thấy được. Mấy ông bệnh nhân bên Khoa Đông Y đại đa số là bị Á Khẩu một bệnh gần giống Á Đù , tên Khoa học là Trúng Phong tên dân gian gọi là Méo Mồm. Đại loại là tôi toàn huýt sáo gió để trêu mấy ông này. Ngoài giờ châm cứu ra thì mấy ông này rảnh như tôi. Đáng lẽ tôi có thể xuất viện, nhưng ngại qua nhà bác em ở nên đành nằm viện cho tiện theo dõi, bị thương nên hạn chế vận động chỉ loanh quanh ở đây thôi. Chứ mình đất khách quê người. Ở nhà người lạ không quen thà ở mẹ viện cho lành.
Mấy ông này thấy tôi xuống là dạt hết sang một bên, để tôi ngồi chính điện, thực ra thì chẳng có ai là đối thủ của tôi nhưng đánh cờ nó thể hiện tính cách con người,. Cứ thắng mãi thì lấy đéo ai chơi với mình. Có một bàn cờ nên cứ thua ra đập vào, tôi đã ngồi xuống thì tả xung hữu đột, đánh Nam dẹp Bắc. Không có một đối thủ. Thực ra thì các ông này luôn ham hố tấn công không lo phòng thủ nên toàn bị đánh sửa lưng nên thua chỉ trong một 2 nước. Đại loại là thua trong thế thắng, tưởng ăn được tôi ngay nhưng cục diện ván cờ chỉ thay đổi trong một hai nước đi. Đánh cờ có một vài thế cơ bản sau, chia sẻ anh em cho vui :
- Bắt đôi , đoại loại đuổi 2 được 1.
- Lưỡng chiếu thường là mã với pháo hoặc xe với mã. Chiếu cả 2 nước dồn tướng vào thế bí.
- Nội kích nghĩa là đánh từ bên trong
- Kích thẳng vào tướng
- Chiếu tướng bắt quân như kiểu anh em hay gọi là pháo rút ý.
- Lùi 1 tiến 2 nghĩa là nhường người ta 1 nước ta tiến 2 nước sau
- Chuyển lộ tấn công khi gặp thế bí khó tấn công từ lộ này ta chuyển sang lộ khác để tấn công.
- Lấy công phòng thủ, khi không phòng thủ được ta dùng công để thủ có nghĩa là chiếu dồn dập làm cho tướng vào thế bí xong rồi ta vây bắt tướng...
- .....Còn nhiều lắm, kể cũng không hết.
Mải mê đánh cờ cũng gần quá trưa thấy người mệt mệt về phòng nghỉ. Thấy 3 tin nhắn của em cùng 2 cuộc gọi nhỡ.
- Em về rồi nhé!
- Anh ăn uống gì chưa?
- Lại đi đâu rồi, ghét thế không biết.
Tôi cũng kệ cmn em luôn, người mệt mệt nên ngủ thiếp luôn, đến chiều thấy người nóng nóng, cổ họng thì đau. Bấm chuông gọi bác sỹ sang thì có em y tá chạy sang. Tôi cũng nói sơ sơ qua về bệnh tình, y tá sờ đầu thấy nóng .Chạy về lấy dụng cụ, qua cái xe đẩy cùng với dụng cụlà 1 em y tá nữa, lúc này cũng có một em đi cùng, chắc là thực tập sinh. Nhìn trông cũng hay hay, mà từ lúc em vào tôi ngửi thấy mùi hoa Móng Rồng thoang thoảng, để ý kỹ em này có trán cao, tóc hình như là tóc đuôi gà vì đoán thế thôi chứ em ấy đội cái mũ trắng của bác sỹ trên đầu nhìn được mỗi phần đuôi tóc. Nói chung tổng thể khuôn mặt em này hài hòa với khuôn mặt, kết hợp với cái răng khểnh nhìn yêu không chịu được. Đá hình qua cái thẻ tên em này là Lê Phương Thúy, đã là bác sỹ còn tên Thúy (Thú-y) hợp vãi nồi, chả lẽ mình là con thú của em chăng?
Còn em y tá đầu tiên tên Hà, NguyễnThị Hà! vâng! Tên đã xấu nhưng người cũng xấu cmn luôn. Bà này xấu điên đảo, xấu luôn phần người khác đã thế còn tưởng mình xinh.Bằng chứng cả 2 em này đều mặc đồ chip màu đen. Với con xinh thì nhìn kích thích chứ con xấu thì khó chịu vl. Nói thế thôi chứ em y tá Hà này không xấu lắm, không đến nỗi xúc phạm người nhìn, nhưng thực chất tôi ghét con gái tóc ngắn đã thế còn cận nữa chứ, nhìn không có cảm tình. Nên tả kiểu dìm hàng thế chứ em cũng phải cỡ em Trang Summer là ít, còn em y tá Thúy kia nhìn thì thích. Tôi có ý định trêu nhưng theo một cách khác. Muốn tòm tem cô em thì phải mon men cô chị. Trong cờ tướng người ta gọi là chiếu tướng bắt quân. Tôi mở mồm trước
- Hà ơi! Em tên là gì?
- Hả...ảaaaả....? Mặt em y tá này bị tôi troll cứ há hốc mồm chữ A mắ chữ O.
- Tôi đề nghị bệnh nhân X nghiêm túc!
- Vâng! Tôi nghiêm túc mà, mà bác sĩ ơi! Tôi còn mắc một bệnh nan y nữa, bác sỹ không cứu tôi không chắc tôi chớt.:shame:
- Bệnh gì nghe kinh vậy cha nội?:look_down:
- Dạ! Tôi chả hiểu bị làm sao, cứ nhìn thấy gái "phần dưới" của tôi bị sưng lên. Bệnh này đặc biệt là nhìn thấy gái xinh, chỉ "lên" không "xuống".Mười mấy năm rồi vẫn chưa khỏi được. Dân gian gọi là sưng trym ý :sexy: Tôi nháy mắt .
- Nỡm... Của nợ ạ! Anh chỉ giỏi cái khéo mồm thôi.
Tôi nghĩ thầm, đệt! con này atsm à? Bố mày khen em Thúy kia kìa đéo ai khen mày, đúng là bọn con gái chỉ nghe được từ "xinh" kể cả vế kia là cái đéo gì nữa cũng chả bao giờ để ý.
- Vâng! Đúng rồi! Của nợ ý, bác sỹ đoán bệnh như kiểu Hoa Đà tái xuất ấy nhỉ? Nhưng của tôi không phải của nợ đâu mà là của quý nhé :canny:. Bác sỹ mà cần tôi cho làm của để dành...
- Gớm...! Lém mồm quá, giờ thì cởi áo ra đi anh.
Mặt tôi thốn không tả nổi, quả này bị hấp cmn diêm r. 3 some nhưng đang bị thương nên chả dám bật lại. Còn em Thúy kia chẳng nói gì, thỉnh thoảng đáp lại bằng điệu cười nửa miệng, đáp cho tôi cái nhìn là đéo quan tâm. Kệ cmm.nhà tôi luôn. Lạnh lùng vl, đúng gu con gái tôi thích. Mà cái gì càng khó tôi càng thích chinh phục. Quay lại trả lời em Hà kia.
- Làm gì hả bác sỹ? Bác sỹ không định hại đời trai tôi đấy chứ. Hai mấy năm trời cái của nợ tôi có làm mỗi chức năng thôi. :((
- Anh bị điên à? Không cởi ra thì tôi xem vết thương cho anh kiểu gì, xem có bị nhiễm trùng không chứ? Chả lẽ tôi lại khám bệnh qua áo như kiểu Tôn Ngộ Không à?
Tôi từ từ cởi từng chiếc cúc áo một, khuôn mặt đáng thương, cởi xong tôi vứt cái áo bệnh nhân lên đầu giường. 2 tay che 2 nhũ hoa đã thâm thì thâm banh của mình. Khép nép như một cô gái, bộ dạng lúc đấy tôi nhìn trông hài vl. Thực ra tôi cố tình làm trò để cho em Thúy kia cười, ai ngờ em đéo cười mà em Hà lại cười. Nản vãi, muốn xin nụ cười người đẹp mà khó vậy sao.
- Nằm úp xuống, chổng mông lên, chuẩn bị doggy! Em Hà ra lệnh
Tôi nằm xuống thi bàn tay ma quái em Hà kia đã trườn trên tấm lưng trắng nõn nà không tỳ vết , em này xấu nhưng cái tay chả xấu tí nào cả. Biết nghịch ngợm chạm vào những điểm G. Di chuyển từ trên cổ , vòng vèo qua eo tôi, rồi từ từ đặt tay lên cạp quần tôi. Lúc này tôi đang trong tình trạng chim chích bông rồi. Tôi càng thở gấp, rên nhè nhẹ ư ư.... Em Hà vẫn không chịu dừng lại, lại mơn trớn tiếp. xong đến đoạn cạp quần em kéo mạnh một cái xuống, thế là tôi Can Lồ Lộ luôn. Tôi cắn răng chịu đựng,vì biết mình sắp bị hấp diêm rồi. Các cụ đã có câu " Khi không chống cự được ta từ từ mà hưởng thụ". Xong bàn tay ma quái em Hà lại cho xuống gần cái mép của tôi, từ từ banh lỗ hậu môn ra. Em hí hóay nghịch ngợm cái lỗ nhị của tôi. Rồi cười một cách đầy thỏa mãn. Em đút phập một cái, cái gì đó cứng cứng chọc thẳng vào lỗ đ*t của tôi. Tôi gồng lên đau đớn, môi tôi cắn chặt vào nhau. 2 tay nắm chặt cái ga giường bị xô đi một đoạn.Tôi bị tiết ra một ít chất nhờn làm vấy bẩn tấm gas giường mới thay. Tôi đau đớn, tủi nhục và cũng sung sướng nữa. Nhanh, gọn dứt khoát. Tôi đã mất trinh đít như thế đấy, định viết một chap cho anh em. " Tôi đã bị mất trinh đít như thế nào?"
Xong việc em Hà ra ngồi ghế vắt vẻo, châm điếu thuốc phì phèo. Tôi phải tự kéo quần và mặc áo vào. Tôi thu mình một góc, mắt rưng rưng như trực sắp khóc. Em cười thỏa mãn và nói:
- Xong rồi...! 38 độ 9. Sốt cao đấy!
:gach:
Em vừa miêu tả cho các thím cảnh em cặp nhiệt độ thôi mà :gach:.
Tiếp theo đến đoạn lấy máu với nước tiểu đi xét nghiệm. Em Hà vẫn là người chủ đạo, còn em Thúy kia chỉ loanh quanh cái xe đẩy.Khử trùng với vứt rác, chắc có lẽ em chưa thành thạo nên không dám làm vào nghiệp vụ. Kết quả trả vào ngày mai vì giờ đã quá chiều rồi. Mà sau khi lấy máu người tôi cũng đỡ cmn sốt rồi. Bác nào y tá vào giải thích giùm em với. Em Hà truyền em chai nước biển xong rồi cũng quẩy đít đi ra....
Đêm hôm đấy
Trời nổi gió các thím ạ! Chắc là sắp mưa cmnr.Giông tố ầm ầm, kéo đến những trận cuồng phong điên cuồng. Cây cối nghiêng ngả, nằm trong phòng tắt điện. Chuẩn bị ngủ thôi, tôi vài em nhắn vài tin rồi cũng chuẩn bị ngủ. Em hỏi han tôi như thế nào, tôi cũng trả lời cho lấy lệ. Tuy đỡ sốt nhưng người vẫn mệt mệt. Chẳng mấy chốc tôi thiếp lúc nào không biết. Lúc đấy nhớ không nhầm là gần 12 giờ đêm tôi bất chợt tỉnh giấc vì tiếng gió rít vào cửa, đập vào cửa kính tôi sợ vỡ cửa....
Cạch...cạch....cạch...cạch....
Tôi định thò tay đóng của lại thì ôi thôi đ.m cái bàn tay đen xì thò từ ngoài cửa sổ vào. Tôi giật mình , trân trối khoảng 5s. Gọi là đứng hình đấy ạ. Hình như là trộm, tôi bật phắt người. Người trong thế thủ nhưng nghĩ. Đ.m nó mà mò vào thì mình chết, suy nghĩ đắn đo mấy giây tôi phi ra ngoài lan can. 1 sống 1 chết luôn. Nhưng đầy bất ngờ là đéo có ai . Nhìn xuống sân cũng chẳng có ai, mưa cũng bắt đầu nặng hạt. Ban công ngoài này không thông sang phòng khác, mà phòng tôi lại trên tầng 2. Vậy cái tay đen là của ai??? Chắc là do mệt nên tôi hoa mắt. Dưới sân chỉ còn lá khô xào xạc và tiếng mưa rơi. Tôi vòng ra cửa, đóng cửa lại. Vào trong chốt lại khóa, đành nằm tiếp. Nghĩ vu vơ về em, chẳng biết giờ này em ngủ chưa? Tự dưng lại nhớ con điên này, ở cạnh nhau cãi nhau suốt mà nó vắng mình lại thấy nhớ nhớ. Tại sao nhỉ?
Cũng chẳng biết là tại sao nhớ.... Hay là....Tôi đã.... Mà không! Dù có cũng không được phép.... Tôi không xứng...Haizz ...Nghĩ mà thấy hơi chạnh lòng..
Lại lên giường nằm tiếp. Tiếng sấm đùng đùng. May đóng cửa rồi nên gió không giật vào cửa sổ nữa. Giường tôi đối diện cái cửa sổ, chỉ nghe thấy tiếng mưa rơi và gió rít trên những ngọn cây. Thỉnh thoảng là tiếng chó tru...
Á hú hú hú. Nửa đêm nghe tiếng chó tru nghe ma quái và kinh dị :adore:
Đoàng.....
1 tiếng chớp nháy qua....
Đ.m lại thấy bóng của một người con gái in hình trên cửa sổ... cùng với mùi hoa móng rồng phảng phất....

BÌNH LUẬN VỀ TRUYỆN