Chọn chế độ đọc: Sáng - Tối
Trong tù thì chuyện 1 đồn 10, 10 đồn 100 và 100 đồn lên 1000 thì không hiếm, nhưng chuyện tôi nghe về hắn từ 10 người đều như nhau và ai ai cũng khẳng định đó là sự thật, đó là điều mắt thấy tai nghe và có người đã trực tiếp được trải qua.
Những gì không thể mua được bằng tiền có thể mua được bằng rất nhiều tiền. Vâng, câu nói này đúng 100% khi bạn ở Hỏa Lò. Bạn sẽ được đáp ứng tất cả mọi thứ, miễn bạn có tiền ( tất nhiên là trừ tự do ).
Khi được nghe chuyện về Hỏa Lò, tôi cảm thấy mình rất may mắn khi được chuyển về XaLa. Ở tạm giam, nếu muốn sướng là phải có tiền, tùy nơi mà số tiền bơm vào sẽ là nhiều hay ít...Nhưng ở Hỏa Lò thì số tiền bơm vào để cho bạn sướng sẽ phải nhiều hơn ở XaLa rất nhiều lần...
Mức cơ chế ở đây cũng chỉ là 5 - 10 - 15tr cho các chân, nhiều khi quản giáo cũng sẽ đồng ý nhận ít tiền để nâng đỡ cho bạn...thế nào cũng được miễn là bạn có tiền. Sở dĩ ở đây được mang danh là "cối xay tiền" là vì có bao nhiêu đổ vào cũng hết. Chỉ cần bạn có tiền thì bạn sẽ được đáp ứng tất cả mọi thứ và tất nhiên là trong trại này, các phạm nhân có sử dụng tiền mặt.
Huyền thoại mà tôi được nghe kể ở đây chính là Dũng "tổng". Tôi không rõ hắn là ai, trông như thế nào, nhưng những câu chuyện mà tôi được nghe kể về hắn thì đúng là "không thể tin nổi"
Dũng tổng tầm ngoài 30, nghe nói cũng khá to béo. Hắn là 1 đầu nậu buôn ma túy khá có tiếng và đặc biệt là rất nhiều tiền. Hắn bị bắt trong 1 lần cscđ kiểm tra hành chính, bên trong phát hiện 1 số lượng lớn ma túy đá ( ko nhầm thì là 100g ) và 1 khẩu súng quân dụng, tôi không hiểu vì sao và cần phải bao nhiêu tiền mà hắn đã ỉm được số ma túy đá kia đi, chỉ còn vũ khí quân dụng trong hồ sơ
Trong hỏa lò, các phạm nhân đều có thể buôn bán, và thường thì các giao dịch diễn ra bằng hình thức chuyển khoản hoặc tiền mặt. Các bạn đang ngạc nhiên và đéo tin vào lời tôi nói... Nhưng đúng vậy. Ở đây mọi thứ diễn ra theo chu trình...đó là bạn cần mua 1 cái gì đó thì chỉ cần gọi cho người nhà bảo chuyển tiền vào tài khoản của người nhà thằng bán, hoặc là đưa tiền mặt cũng được...có thể chuyển trước hoặc chuyển sau tùy người vì thằng bán bao giờ cũng là đứa có máu mặt và sẵn sàng thịt bất cứ ai định bùng ( éo khác gì tù mẽo ).
Những thứ được buôn bán trong này thì nhiều vô kể...từ dây điện, mảnh sắt, mỳ tôm cho đến cả sim, điện thoại, và cả ma túy nữa... Tất cả mọi thứ, chỉ cần có cung là sẽ có cầu...quan trọng là người mua có tiền hay không thôi.
Trở lại với Dũng "tổng". Hắn là 1 con nghiện nặng, chính xác hơn là nghiện đá rất nặng nên hắn đã không tiếc tiền để thiết lập 1 đường dây mua bán ở trong này. Hắn liên hệ với người nhà, móc nối với quán nước ở cổng trại để tạo mối liên hệ với quản giáo...Mục đích là tàu đá vào bên trong.
Trong này thì điện thoại thì những thằng lắm tiền nhiều của mới có được vì giá nó rất đắt, Nokia 1280 giá 8tr, còn Nokia C3 có giá tận 12tr thì Dũng tổng sở hữu 1 con iphone 4
Trong phạm vi trại giam có lắp đặt cả thiết bị phá sóng điện thoại cho nên nhiều khi các bố còn phải mang điện thoại đi đến từng ngóc ngách trong buồng để dò sóng là bình thường...Loại sim được sử dụng nhiều nhất và có giá nhất là sim beeline vì nó dễ bắt sóng hơn các loại khác.
Dũng tổng hay dùng điện thoại của hắn để điều hành hoạt động mua bán ma túy bên ngoài thông qua vợ của mình, và thi thoảng hắn còn facetime ngắm vợ...nữa.
Hắn tầu đá, heroin, hồng phiến thông qua quản giáo. Ban đầu thì dễ dàng nên hắn chuyển rất nhiều. 50g đá, 50g heroin và 50 viên hồng phiến được vận chuyển vào rất dễ dàng. Để đập đá thì bọn chúng tháo bóng đèn tròn ra, đập phần xoáy đi và dùng ống hút trong hộp sữa để làm ống chút, chế thành coóng 1 cách rất là tinh xảo... Hỏi sao giá bóng đèn trong này tăng vọt lên 2tr/1 bóng chỉ trong 1 thời gian rất ngắn.
Độ chịu chơi của hắn tăng lên khi mà hắn sẵn sàng mở party cho mọi người trong buồng hắn ở... Đó là tạo ra các mâm đá, hồng phiến và heroin...ai thích chơi gì thì chơi, hắn bao hết. Sở dĩ hắn phải làm như vậy để lấy lòng các con giời ở đây...tất nhiên là thi thoảng thôi, tránh tình trạng bị rích ra ngoài. Riêng hắn lúc nào cũng thủ trong người 1 cái kim tiêm để chích...và ở đây thì ngoài hắn được chích ra, không ai được phép chích cả... vì tiền có thể mua được tất cả mà.
#########
Thật sự đến giờ phút này, em không thể tiếp tục viết tiếp câu truyện được nữa. Nên em sẽ xin phép rút ngắn mọi thứ lại. Chủ yếu để trải lòng, để tâm hồn mình được thấy thoải mái hơn.
Sau khi ra tù, việc đầu tiên em làm là về Hà Nội tìm Vân Anh nhưng không gặp. Lúc đó tinh thần suy sụp hoàn toàn nên có ý định làm nhiều điều dại dột. Dù sao phần người vẫn chiến thắng phần con... Và em đã cố gắng.
Tháng 2/2014. Em gặp Vân Anh tại ĐH Thăng Long, sau bao nhiêu lần tránh mặt thì cô ấy cũng chịu gặp em. Em đã chuẩn bị trước cho mình 1 con dao lam.
Ngồi ở canteen tầng 1, em nói với Vân Anh 1 câu là:
- Anh không làm chuyện đó, nếu anh nói dối. Hôm nay anh sẽ chết tại đây.
Dứt lời, em dùng dao lam cắt mạnh vào cổ tay trái của mình, mặc cho nó chảy máu. 5p sau, Vân Anh lấy khẩu trang buộc vào cho em, rồi em tự ra nhà xe, tự lấy xe, tự ra bệnh viện để khâu. 6 mũi.
Đến 07/04/2014. Em với Vân Anh gặp nhau lần nữa, 2 đứa đi lượn lờ, nói chuyện. Vân Anh nói là cô ấy đã có người yêu rồi. Tầm 10h tối em đưa Vân Anh về. Đến Khương Trung thì Vân Anh bảo là muốn uống bia. Em với cô ấy vào 1 cái quán karaoke nhỏ trên đường Khương Trung, tầng 1 là bar. Em ngồi uống còn cô ấy thì không nói gì. Hết 5 chai, 12h đêm, bar đóng cửa. Em đưa Vân Anh về. Gần đến nơi thì em bật khóc, ôm Vân Anh vào lòng, không cho về nữa... Đêm hôm đó 2 đứa đến với nhau. Vân Anh đã cho em cơ hội để làm lại. Nhưng vì tính cách quá nóng vội, em đã phá hỏng tất cả. Vân Anh hận em, chặn facebook, chặn điện thoại, tránh mặt...Không liên lạc nữa.
Thời gian trôi đi, mọi thứ cũng dần nguôi ngoai. Em cũng đã quen 1 cô bé mới. Cô bé này tên là M, sn 95. Bố bỏ đi, mẹ mất. 2 đứa cũng khá đồng cảm với nhau. Nảy sinh tình cảm... Nhưng em đã hứa là sẽ không yêu ai ngoài v.a nên em đã không nói lời yêu... rồi cô bé ấy cũng bỏ em đi.
Hôm kia, v.a nt cho em, nói rằng muốn chối bỏ quá khứ. Em đồng ý.
Hôm nay, chính xác là 1 tiếng trước. Em pm facebook v.a... nhưng ai ngờ người nói chuyện với em chính là chồng sắp cưới của v.a... Và mọi chuyện đổ bể. Em đã nói hết những gì đã xảy ra, những gì thuộc về quá khứ. Và hiện giờ v.a đang khóc, còn cậu kia có lẽ đang...
Hiện tại tâm trạng em rất buồn, không có gì có thể buồn hơn nữa...cho nên em xin phép kết thúc câu truyện tại đây.
12 tháng tù giam, và em đã đánh mất tất cả. Đánh mất mọi thứ quan trọng nhất của cuộc đời mình. Không biết đến khi nào em mới có thể quên được...
Em đã khóc, khóc như chưa từng được khóc bao giờ... Vậy là, tất cả đã chấm dứt. Có lẽ đây là nỗi đau mà em sẽ phải mang nó đến tận cuối cuộc đời mình.
Cảm ơn các bác đã theo dõi câu truyện trong thời gian qua.
Khi được nghe chuyện về Hỏa Lò, tôi cảm thấy mình rất may mắn khi được chuyển về XaLa. Ở tạm giam, nếu muốn sướng là phải có tiền, tùy nơi mà số tiền bơm vào sẽ là nhiều hay ít...Nhưng ở Hỏa Lò thì số tiền bơm vào để cho bạn sướng sẽ phải nhiều hơn ở XaLa rất nhiều lần...
Mức cơ chế ở đây cũng chỉ là 5 - 10 - 15tr cho các chân, nhiều khi quản giáo cũng sẽ đồng ý nhận ít tiền để nâng đỡ cho bạn...thế nào cũng được miễn là bạn có tiền. Sở dĩ ở đây được mang danh là "cối xay tiền" là vì có bao nhiêu đổ vào cũng hết. Chỉ cần bạn có tiền thì bạn sẽ được đáp ứng tất cả mọi thứ và tất nhiên là trong trại này, các phạm nhân có sử dụng tiền mặt.
Huyền thoại mà tôi được nghe kể ở đây chính là Dũng "tổng". Tôi không rõ hắn là ai, trông như thế nào, nhưng những câu chuyện mà tôi được nghe kể về hắn thì đúng là "không thể tin nổi"
Dũng tổng tầm ngoài 30, nghe nói cũng khá to béo. Hắn là 1 đầu nậu buôn ma túy khá có tiếng và đặc biệt là rất nhiều tiền. Hắn bị bắt trong 1 lần cscđ kiểm tra hành chính, bên trong phát hiện 1 số lượng lớn ma túy đá ( ko nhầm thì là 100g ) và 1 khẩu súng quân dụng, tôi không hiểu vì sao và cần phải bao nhiêu tiền mà hắn đã ỉm được số ma túy đá kia đi, chỉ còn vũ khí quân dụng trong hồ sơ
Trong hỏa lò, các phạm nhân đều có thể buôn bán, và thường thì các giao dịch diễn ra bằng hình thức chuyển khoản hoặc tiền mặt. Các bạn đang ngạc nhiên và đéo tin vào lời tôi nói... Nhưng đúng vậy. Ở đây mọi thứ diễn ra theo chu trình...đó là bạn cần mua 1 cái gì đó thì chỉ cần gọi cho người nhà bảo chuyển tiền vào tài khoản của người nhà thằng bán, hoặc là đưa tiền mặt cũng được...có thể chuyển trước hoặc chuyển sau tùy người vì thằng bán bao giờ cũng là đứa có máu mặt và sẵn sàng thịt bất cứ ai định bùng ( éo khác gì tù mẽo ).
Những thứ được buôn bán trong này thì nhiều vô kể...từ dây điện, mảnh sắt, mỳ tôm cho đến cả sim, điện thoại, và cả ma túy nữa... Tất cả mọi thứ, chỉ cần có cung là sẽ có cầu...quan trọng là người mua có tiền hay không thôi.
Trở lại với Dũng "tổng". Hắn là 1 con nghiện nặng, chính xác hơn là nghiện đá rất nặng nên hắn đã không tiếc tiền để thiết lập 1 đường dây mua bán ở trong này. Hắn liên hệ với người nhà, móc nối với quán nước ở cổng trại để tạo mối liên hệ với quản giáo...Mục đích là tàu đá vào bên trong.
Trong này thì điện thoại thì những thằng lắm tiền nhiều của mới có được vì giá nó rất đắt, Nokia 1280 giá 8tr, còn Nokia C3 có giá tận 12tr thì Dũng tổng sở hữu 1 con iphone 4
Trong phạm vi trại giam có lắp đặt cả thiết bị phá sóng điện thoại cho nên nhiều khi các bố còn phải mang điện thoại đi đến từng ngóc ngách trong buồng để dò sóng là bình thường...Loại sim được sử dụng nhiều nhất và có giá nhất là sim beeline vì nó dễ bắt sóng hơn các loại khác.
Dũng tổng hay dùng điện thoại của hắn để điều hành hoạt động mua bán ma túy bên ngoài thông qua vợ của mình, và thi thoảng hắn còn facetime ngắm vợ...nữa.
Hắn tầu đá, heroin, hồng phiến thông qua quản giáo. Ban đầu thì dễ dàng nên hắn chuyển rất nhiều. 50g đá, 50g heroin và 50 viên hồng phiến được vận chuyển vào rất dễ dàng. Để đập đá thì bọn chúng tháo bóng đèn tròn ra, đập phần xoáy đi và dùng ống hút trong hộp sữa để làm ống chút, chế thành coóng 1 cách rất là tinh xảo... Hỏi sao giá bóng đèn trong này tăng vọt lên 2tr/1 bóng chỉ trong 1 thời gian rất ngắn.
Độ chịu chơi của hắn tăng lên khi mà hắn sẵn sàng mở party cho mọi người trong buồng hắn ở... Đó là tạo ra các mâm đá, hồng phiến và heroin...ai thích chơi gì thì chơi, hắn bao hết. Sở dĩ hắn phải làm như vậy để lấy lòng các con giời ở đây...tất nhiên là thi thoảng thôi, tránh tình trạng bị rích ra ngoài. Riêng hắn lúc nào cũng thủ trong người 1 cái kim tiêm để chích...và ở đây thì ngoài hắn được chích ra, không ai được phép chích cả... vì tiền có thể mua được tất cả mà.
#########
Thật sự đến giờ phút này, em không thể tiếp tục viết tiếp câu truyện được nữa. Nên em sẽ xin phép rút ngắn mọi thứ lại. Chủ yếu để trải lòng, để tâm hồn mình được thấy thoải mái hơn.
Sau khi ra tù, việc đầu tiên em làm là về Hà Nội tìm Vân Anh nhưng không gặp. Lúc đó tinh thần suy sụp hoàn toàn nên có ý định làm nhiều điều dại dột. Dù sao phần người vẫn chiến thắng phần con... Và em đã cố gắng.
Tháng 2/2014. Em gặp Vân Anh tại ĐH Thăng Long, sau bao nhiêu lần tránh mặt thì cô ấy cũng chịu gặp em. Em đã chuẩn bị trước cho mình 1 con dao lam.
Ngồi ở canteen tầng 1, em nói với Vân Anh 1 câu là:
- Anh không làm chuyện đó, nếu anh nói dối. Hôm nay anh sẽ chết tại đây.
Dứt lời, em dùng dao lam cắt mạnh vào cổ tay trái của mình, mặc cho nó chảy máu. 5p sau, Vân Anh lấy khẩu trang buộc vào cho em, rồi em tự ra nhà xe, tự lấy xe, tự ra bệnh viện để khâu. 6 mũi.
Đến 07/04/2014. Em với Vân Anh gặp nhau lần nữa, 2 đứa đi lượn lờ, nói chuyện. Vân Anh nói là cô ấy đã có người yêu rồi. Tầm 10h tối em đưa Vân Anh về. Đến Khương Trung thì Vân Anh bảo là muốn uống bia. Em với cô ấy vào 1 cái quán karaoke nhỏ trên đường Khương Trung, tầng 1 là bar. Em ngồi uống còn cô ấy thì không nói gì. Hết 5 chai, 12h đêm, bar đóng cửa. Em đưa Vân Anh về. Gần đến nơi thì em bật khóc, ôm Vân Anh vào lòng, không cho về nữa... Đêm hôm đó 2 đứa đến với nhau. Vân Anh đã cho em cơ hội để làm lại. Nhưng vì tính cách quá nóng vội, em đã phá hỏng tất cả. Vân Anh hận em, chặn facebook, chặn điện thoại, tránh mặt...Không liên lạc nữa.
Thời gian trôi đi, mọi thứ cũng dần nguôi ngoai. Em cũng đã quen 1 cô bé mới. Cô bé này tên là M, sn 95. Bố bỏ đi, mẹ mất. 2 đứa cũng khá đồng cảm với nhau. Nảy sinh tình cảm... Nhưng em đã hứa là sẽ không yêu ai ngoài v.a nên em đã không nói lời yêu... rồi cô bé ấy cũng bỏ em đi.
Hôm kia, v.a nt cho em, nói rằng muốn chối bỏ quá khứ. Em đồng ý.
Hôm nay, chính xác là 1 tiếng trước. Em pm facebook v.a... nhưng ai ngờ người nói chuyện với em chính là chồng sắp cưới của v.a... Và mọi chuyện đổ bể. Em đã nói hết những gì đã xảy ra, những gì thuộc về quá khứ. Và hiện giờ v.a đang khóc, còn cậu kia có lẽ đang...
Hiện tại tâm trạng em rất buồn, không có gì có thể buồn hơn nữa...cho nên em xin phép kết thúc câu truyện tại đây.
12 tháng tù giam, và em đã đánh mất tất cả. Đánh mất mọi thứ quan trọng nhất của cuộc đời mình. Không biết đến khi nào em mới có thể quên được...
Em đã khóc, khóc như chưa từng được khóc bao giờ... Vậy là, tất cả đã chấm dứt. Có lẽ đây là nỗi đau mà em sẽ phải mang nó đến tận cuối cuộc đời mình.
Cảm ơn các bác đã theo dõi câu truyện trong thời gian qua.
BÌNH LUẬN VỀ TRUYỆN