Chọn chế độ đọc: Sáng - Tối
Sáng hôm sau đó, tỉnh dậy. Vẫn là một ngày như bao ngày khác. Vẫn là công việc quen thuộc: Đánh răng, rửa mặt, mặc quần áo, lên trường. Mọi thứ cứ tiếp diễn tuần hoàn như vậy. Bước vào lớp, ủa, ai zợ???? Trước mắt tôi là một thằng con trai nhìn lạ hoắc đang ngồi chỗ tôi?? Hay mình vào nhầm lớp nhỉ? Vội vàng quay ra ngoài cửa, đúng là lớp mình mà, kì zợ?, thôi kệ nó, mình kiếm chỗ khác ngồi vậy. Nghĩ vậy rồi tôi lượn vào trong góc ngồi, bình thường chỗ tôi ở cuối lớp nhưng ở đầu bàn.
Chán thế nhỉ, thôi lấy cái máy ra nghe nhạc vậy, cái máy cùi bắp xài từ lớp 10 đến giờ mà vẫn còn tốt chán. Đang phê theo điệu nhạc "whistle baby, whistle baby, whistle baby, whistle baby, " thì bỗng nhiên thằng đó quay sang nhìn tôi rồi cười, xong rồi lại quay đi?. Thằng này bị điên hả? Ngồi nghe được một lúc thì mấy thằng bạn tôi đến. Cả lũ nhanh chóng bàn tán về nhân vật bí ẩn này:
- Ê. Thằng này thằng nào lạ hoắc à T?
- Tao biết được à?
- Chắc là học sinh mới chuyển đến. Thằng Ngọc nói.
- Bọn mày bàn tán làm gì nhiều, tý khác biết nó là ai ngay mà.
- Tý nữa tao xin số nó. Vâng, vẫn là thằng Mạnh cờ hó phát biểu, đúng là thâm thúy.
- Được, tý mày mà không xin số nó bọn tao cho ăn đòn, biết chưa.
Nói xong cả lũ cười ầm lên trêu thằng Mạnh.
- Thằng Mạnh gay rồi chúng mày ơi.
- Tránh xa thằng Mạnh ra, nó thông @ss đấy.
- Kinh dị vãi, tránh xa tao ra.
Câu chuyện tiếp tục diễn ra sôi nổi cho đến khi vào giờ 15'. Thầy giáo lên lớp thông báo là lớp ta có học sinh mới chuyển đến, bạn ấy cùng bố mẹ lên đây sống nên chuyển theo học ở trường này luôn.
- Nó học giỏi không nhỉ? Mạnh ngây ngô hỏi.
- Mày đi mà hỏi. Tôi trả lời ngay.
- Mà mày hỏi nó học giỏi làm gì? Quay bài của nó chắc.
- Đm, tao mà cần phải quay bài à. Nhìn tao rạng ngời như này cơ mà. (Đúng là không thể cản nổi những phát biểu cực ngu của thằng Mạnh cờ hó.)
- Tao đúng là đé* thể chịu được cái điên khùng của mày, chắc có ngày tao đứt mạch máu não mà chết luôn.
- Hờ hờ, chết cmm luôn đi cho rảnh.
- Tao mà chết thì hiện về ám cả nhà mày luôn.
- Tao lại sợ mày quá.
- Thôi, quay lên đi mày, vào tiết 1 rồi kìa.
Thế là cả buổi học hôm đó, tôi phải ngồi cùng bàn với thằng lạ hoắc đó. Mà cũng lạ thật, thầy thấy thằng đó ngồi chỗ tôi mà cũng chả nói gì, làm như nó nghiễm nhiên được ở chỗ đó vậy. Zz. Thôi không sao, dù sao thì sau này cũng là bạn với nhau, không cần phải làm bù lu bù loa lên làm gì. Nghĩ thế nên tôi cắm cúi vào bài học. Mọi chuyện diễn ra bình thường, cho đến tiết 5. Nhìn đồng hồ còn 5' nữa là ra về, tôi thở phào nhẹ nhõm, cất sách vở chuẩn bị ra về. Trống vang lên, cả lũ ùa ra ngoài. Tôi lạch đạch xách cái cặp nặng trịch bước ra, bỗng có bàn tay che mắt tôi:
- Đố biết ta là ai?
- Quỳnh. Anh biết rồi.
- Hứ, ai bảo anh nói ra chứ.
- Thì em vừa hỏi anh mà.
- Thì ai cho anh nói chứ, em đã cho nói đâu.
- Ặc (Đúng là lí lẽ của con gái) Thôi anh sai rồi, được chưa.
- Hihi. Thế mới ngoan chứ.
- Mà sao hôm nay lại có hứng xuống đón anh thế?
- Tại em nghe nói hôm nay có kết quả thi học sinh giỏi nên xuống xem anh như nào?
- Thế hả, có kết quả rồi à. Anh còn chưa đi xem. Mình đi xem đi.
Nói rồi tôi cầm tay em đi xuống bảng tin tức của trường xem. Nếu chỉ như vậy thì tôi đã không kể ra làm gì, chỉ tại lúc tôi nói chuyện với em, cái thằng học sinh mới đó nó cứ nhìn chằm chằm vào em, đã thế lúc đi ngang qua nó còn cố ý chạm vào em nữa chứ, đm nó. Vừa vào lớp đã định chơi tao hả, không dễ đâu nhé. Tôi bước đi không thèm ngoái lại nhìn nó, mà chắc là nó cũng đi về rồi, chả nhẽ lại dám bám theo chúng tôi. Đến bảng tin tức, đây rồi, danh sách học sinh đạt giải đây rồi. Đang chăm chú nhìn xem tên mình ở đâu thì em vỗ vào vai tôi, nói:
- Đây rồi, đây rồi. Vừa nói vừa kéo tôi sang.
Chậc, mình được giải ba, 14 điểm. Đối với tôi như thế là quá tốt rồi, ôn không được cái gì nhiều mà được đến 14 điểm là quá may mắn rồi. Nhìn kết quả như vậy, tôi cười hềnh hệch như bị bệnh.
- 14 điểm thôi hả, chán anh quá à.
- Ặc, em còn mong gì nữa.
- Em nghĩ anh phải được cao hơn cơ.
- Thôi, thế là được rồi, thế anh có được thưởng không nhỉ.
- Hứ, thưởng gì nhỉ? Sao em không biết.
- Úi, nhìn kìa, định xù phần thưởng của anh hả.
- Hí, em đùa một tý thôi mà. Vẫn sẽ có phần thưởng, nhưng ít hơn.
- Sao lại ít hơn, anh không chịu đâu
- Ngoan, nghe em nào, hư là không có phần thưởng đâu đó nghe.
- Được rồi, dù sao thì cũng có phần thưởng, hehe. Mình về thôi em
Cùng em đi về, vừa đến bãi để xe thì lại thấy thằng đó, nó đang loay hoay bên cạnh cái xe của nó. Chậc, xe điện hả, chắc là lại hết điện hay đứt dây hoặc đại loại là vấn đề gì đó rồi, tôi nghiệp..
- Ai thế anh?
- Nó vừa mới chuyển đến lớp anh.
- Úi, nhìn đẹp trai thế, lại còn kính cận nữa chứ.
Tôi cốc nhẹ đầu em một cái nói:
- Hư này, không được để ý đến thằng khác, rõ chưa.
- Xì, người ta đùa chút mà không được. Ghét anh.
Chúng tôi vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ, mặc dù không quay ra sau nhưng tôi biết rằng đang có một ánh mắt nhìn theo chúng tôi, một ánh mắt lạnh lùng và chứa đầy suy nghĩ. Muốn gì, thích thì nói ra luôn và chúng ta sẽ giải quyết sòng phẳng. Có lẽ sắp xảy ra một cuộc chiến, mà cũng có thể cũng sẽ không xảy ra, dù sao thì tôi cũng nên chuẩn bị trước vì các cụ có câu "Cẩn tắc vô áy náy mà".
Buổi tối, vừa ăn cơm xong thì có tin nhắn:
- Ra quán nhậu đi mày, bọn tao đến hết rồi.
- Okay, tao ra ngay.
Cái bọn này toàn chơi đòn bất ngờ thôi à. Xin phép bố mẹ, tôi lấy xe rồi phi ra chỗ quán nhậu quen.
- Đây rồi, bọn tao chờ mày mãi.
- Đm, tao vừa ăn cơm xong mà đã gọi rồi.
- Bọn tao định bảo mày từ trước rồi, nhưng thế nào lại quên mất. Hờ hờ. Nào, phạt thằng đến muộn nào anh em.
- Cái gì? Tao không biết nên mới ra muộn mà.
- Không biết, uống đê.
Híc, cả lũ nó hùa vào chơi mình, làm sao mà chống đây. Thế là phải uống, đệch, 5 thằng mỗi thằng mời một chén thì cũng kha khá rồi đấy. Lần lượt uống hết, đến lượt tôi phản công bọn nó:
- Nào, giờ đến lượt tao mời bọn mày.
- À được, thằng T hôm nay có chí khí đấy.
- Nào, anh em lên nào.
Có chút men vào người giữa tiết trời lạnh như này ấm thật. Cả lũ nói đủ mọi chuyện trên trời dưới đất, đang đến cao trào, bỗng tôi nhớ ra chuyện sáng nay, tôi đem kể với cả lũ:
- Ê. Bọn mày, sáng nay tao có chuyện với thằng H đấy. (H là tên học sinh mới đó)
- Chuyện gì.
- Chuyện là như thế này. (Nói rồi tôi kể một lèo hết luôn)
Vừa nghe xong, thằng Mạnh phán một câu như thánh:
- Chiến.
"Chiến" cái gì vậy? Đúng là thằng điên nhất trong cả lũ chúng tôi mà, thật là không thể cản nổi những phát biểu đầy tính nông cạn của nó.
- Đm, thằng Mạnh toàn nói linh tinh thôi. Im lặng mà ăn đi.
- Thế mày tính như nào thế T? Thằng Thuận hỏi tôi.
- Tao cũng chưa biết, cứ để thêm một thời gian nữa xem sao đã.
- Ừm, thế cũng được, nhưng nếu có chuyện gì thì nói với bọn tao ngay để bọn tao còn biết giúp.
- Ừ, tao biết mà. Nào, kệ thằng H đi, mình uống tiếp nào.
- Nào, tiếp tục nào bọn mày.
- 1 2 3 zô... 1 2 3 uống...
BÌNH LUẬN VỀ TRUYỆN